Kết quả tìm kiếm cho "nằm im giả chết"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 85
Real Madrid như hiện tượng siêu nhiên khi liên tục ngược dòng ở Cúp C1, với Bellingham đại diện cho sự huyền bí.
Chỉ cần đi phà 35 phút từ bờ biển tỉnh Ehime ở Shikoku, bạn sẽ đến Aoshima – hòn đảo nhỏ nhất trong số bốn đảo chính của Nhật Bản và cũng là hòn đảo nổi tiếng nhất trong số 11 “đảo mèo” ở quốc gia này.
Khi những cơn gió Lào bắt đầu xao xác rặng tre gầy, cái ran rát đã cảm nhận được trên da thịt cũng là lúc ngày nghỉ hè chính thức bắt đầu.
Rõ là tay lái xe đang giở trò sàm sỡ. Dưới mấy gốc sanh già đang đổ bóng râm, tay lái xe một tay giữ chặt ghi đông xe đạp của cô gái, một tay quờ nhanh lên ngực cô. Có lên cơn thì bước về thành phố, ở đây không có đất cho mày giở trò mèo mả gà đồng.
Anh nghĩ cô đang ngồi ở Mộc, khi thấy những bức hình cô đăng lên face vài phút trước.
Thao thấy vui vui và chợt nhận ra, hình như không phải nhà phố là phải kín bưng, muốn mở hay không rõ ràng ở lòng mình.
Có một đội thiện nguyện sống cho mình vào ban ngày, cho mọi người vào ban đêm. Họ rong ruổi khắp nẻo đường từ phố thị đến làng quê biên giới, mang lại chút bình yên, sự giúp đỡ quý giá đối với người lỡ đường.
Hai cô con gái của ông bà đã yên bề gia thất cả rồi. Cô chị có con trai ba tuổi. Cô em có con gái đang tập nói. Đầu năm mới, hai cô cùng cho con về chúc tết ông bà. Bà nằm giữa giường, hai cháu ngồi hai bên.
Vợ đẹp, đàn con cháu đông đúc đứa nào cũng khỏe mạnh, thông minh đĩnh ngộ, cơm ngày ba bữa anh ăn rất ít nhưng người vẫn khang thái như thường.
Lan ngồi tựa đầu vào bờ vai vững chãi của Hiên. Trăng đêm nay đẹp quá, ánh sáng dìu dịu từ thinh không, đi vào mặt nước sông rồi phản xạ lên đôi má trắng ngần của Lan. Đêm nay, Lan đẹp như bông hoa lê vừa trải qua cơn mưa phùn lắc rắc, như giọt sương trên đầu ngọn cỏ lúc bình minh. Hương tóc thơm bồ kết để gió cuốn đi, át cả mùi bùn non sắp điêu tàn vì con nước lớn.
Mỗi lần đi ra bến, các bà, các chị đều đem theo thau quần áo. Chiếc thau nhôm nào cũng đục cái lỗ, cột sợi dây, chi vậy trời? Rồi tôi cũng có câu trả lời khi lần đầu xuống bến tắm sông cùng chị Tím.
Huệ bán rau ở phố này cũng đã hơn hai năm. Ấy vậy mà chẳng ai hỏi tên Huệ là gì. Nếu cần mua rau, người ta chỉ ới một câu trống không: 'Này, rau'... là cô đã quay ngay lại rồi.